Nhân nói tới chuyện dạy con, em xin kể về cách nuôi con của chị gái mình để mọi người cùng chia sẻ. Chỉ qua một bữa ăn của chị cũng đủ giúp con trưởng thành hơn rất nhiều rồi.
Thấy con đang chơi đùa với những thứ đồ chơi chị liền bảo con cất chúng đi rồi cùng vào nấu cơm với mẹ. Con bé ngoan ngoãn nghe lời, đôi tay thoăn thoắt thu dọn đồ chơi để vào rổ một cách gọn gàng ngăn nắp rồi chạy về phía mẹ.
Chị nhẹ nhàng bày con làm từng bước, từng bước. Ban đầu rau còn vung vãi tứ tung sau hồi lâu con cũng biết cách nhặt sao cho đúng. Chị bày con cách mang rau đi rửa, nhìn cách mà chị hướng dẫn con giống như bé đang được chơi đùa cùng người bạn lớn tuổi vậy.
Tới giờ ăn chị bày con cách lau chén đũa rồi xếp lên bàn, nhắc con tự cầm thìa xúc cơm ăn, tự lấy thức ăn, ăn những món nào con thích. Có những món ở xa tầm với, con nhờ mẹ lấy hộ chứ không hề vươn người ra xa quá. Chị nhắc con cảm ơn khi được người khác giúp đỡ, có lúc con cầm thìa khuấy vào đĩa thức ăn chị lại bảo “con không nên làm như thế vì mất lịch sự”. Con bé lại ngoan ngoãn nghe theo rồi xin lỗi mẹ.
Suốt bữa ăn vợ chồng chị thường xuyên hỏi: “Con ăn ngon không, con thích ăn gì, ngày mai con lại giúp mẹ làm nữa nhé…” Con bé được dịp gật gật rồi liệt kê những món mình thích ăn nhất: cá kho, cà ri, gà hầm… Nó làm em ngưỡng mộ chị gái mình và cũng mừng thầm thay cho chị. Vì ở tuổi của con rất nhiều bé còn mè nheo quấy khóc đòi mẹ cho đi ăn rong khiến cả nhà huyên náo.
Khép lại bữa trưa chị rủ con chơi trò dọn dẹp nhà bếp, dọn dẹp bàn ăn, cùng nhau rửa bát. Hai mẹ con thao thao bất tuyệt những câu hỏi thú vị của con và bài học ví von dễ thuộc của mẹ. Bữa ăn giống như một buổi học ngoại khóa, trở thành hoạt động quen thuộc của gia đình chị mỗi ngày. Khoảng 30 phút sau bữa ăn chị lại nhắc con có thể mở tủ lạnh lấy bất cứ loại trái cây nào con yêu thích để ăn. Nhìn con bé có vẻ khoái chí với phần thưởng sau cùng này lắm.
Chị kể: “Ban đầu con cũng khó bảo, hay mè nheo và rất rất lười ăn nữa. Sau này chị quyết tâm tập cho con làm quen với mọi thứ để bé tự lập trong mọi việc, bé làm sai cho bé làm lại nhiều lần, con không cầm muỗng thì tập cho con cầm. Lúc đầu con tự xúc ăn còn rơi vãi nhưng nhiều lần như thế con cũng quen. Thường xuyên rủ con cùng làm, để con tự dọn dẹp đồ chơi, rửa tay sạch sẽ trước khi ăn. Lúc ăn không nên cho con xem ti vi hay cầm đồ chơi để con có thể tập trung ăn ngon miệng hơn. Kể những câu chuyện hài hước để con ăn với sự thích thú, đừng ép buộc hay tỏ thái độ khó chịu với con, lâu dần sẽ khiến con bị ám ảnh”.
Trong khi rất nhiều trẻ khác vẫn đòi mẹ đút cho ăn, dọn dẹp đồ chơi thay mình, mè nheo lười biếng trong việc ăn uống thì con chị dù mới 5 tuổi gần như đã nằm lòng những quy tắc trong việc ăn uống rồi. Biết quan tâm, hỏi han người khác, biết tự lập ăn uống, giúp mẹ làm việc nhà, dọn dẹp đồ chơi, mời ông bà ăn cơm và chủ động xin lỗi khi biết mình đã làm sai một điều gì đó.
Chẳng phải mẹ nào cũng mong muốn dạy con thành công qua việc biết làm được những điều như vậy sao? Để dạy con thành công trong bữa ăn phải dụng công rất nhiều các mẹ ạ, phải kiên nhẫn chỉ bảo con từng chút một mới có thể giúp con tạo thành thói quen. Nhiều mẹ thấy con tự xúc ăn được ít mà làm vung vãi bẩn thỉu thì nhiều, ngại dọn dẹp là vội vàng lấy chén muỗng đút con ăn cho nhanh gọn là bao công sức đổ sông đổ biển ngay. Cũng đừng vội la mắng con, đừng ép con ăn, có mẹ còn vừa la mắng nhưng lại vừa giúp con dọn dẹp mọi thứ như vậy con sẽ chẳng thể nào trưởng thành hơn được.